Hôn nhân Công_chúa_Louise,_Công_tước_phu_nhân_xứ_Argyll

Tiến cử phò mã

Là con gái nữ vương nên Louise trở thành đối tượng kết hôn lý tưởng, nhất là khi bà được các nhà viết tiểu sử cả đương đại lẫn hiện đại đánh giá là cô con gái đẹp nhất của nữ vương.[13][16][5] Tuy nhiên, bà bị báo chí tố cáo là có những cuộc tình ái vụng trộm dù không có chứng cứ xác thực.[13] Điều này cộng với lý tưởng ủng hộ tự do và nữ quyền của bà đã thôi thúc nữ vương tìm cho bà một phò mã. Phò mã phải được cả Victoria lẫn Louise ưng thuận. Nữ vương cũng đòi hỏi phò mã sống gần con gái, giống như trường hợp của anh rể bà là chồng Công chúa Helena. Những hoàng tộc đứng đầu châu Âu tiến cử nhiều phò mã khác nhau: Công chúa Alexandra tiến cử anh cả mình là Thái tử của Đan Mạch, song nữ vương kịch liệt phản đối kết thông gia lần nữa với Đan Mạch để tránh gây thù địch với Phổ giữa thời điểm căng thẳng ngoại giao vì xung đột mang tên câu hỏi Schleswig-Holstein. Victoria, chị cả của Louise, tiến cử Hoàng thân Albrecht của Phổ, nhưng nữ vương cũng phản đối kết thông gia lần nữa với Phổ vì sẽ không được người Anh ủng hộ.[17] Albrecht cũng miễn cưỡng không muốn chuyển đến Anh sống. William, Thân vương xứ Orange cũng được tiến cử, nhưng nữ vương đã nhanh chóng bác bỏ ý tưởng này bởi ông có lối sống xa hoa ở Paris và còn công khai sống chung với tình nhân tại đây.[16]

Ảnh đính hôn của Louise và Lorne (W & D Downey, 1870)

Louise không mong muốn kết hôn với bất cứ vị hoàng thân nào. Bà tuyên bố mình muốn được gả cho John Campbell, Hầu tước xứ Lorne là người sẽ thừa kế tước hiệu Công tước xứ Argyll. Kể từ năm 1515 khi Charles Brandon, Công tước xứ Suffolk thứ nhất cưới em gái Vua Henry VIIIMary thì vẫn chưa có cuộc hôn nhân nào giữa con gái của quân vương và một công dân nước Anh là chính thức được công nhận.[13] Thân vương xứ Wales, anh trai Louise, quyết liệt phản đối gả em gái cho một quý tộc chưa được "bồi thần hóa" (mediatized).[ghi chú 1][19] Hơn nữa cha của Lorne là George Campbell lại nhiệt tình ủng hộ William Ewart Gladstone, do đó thân vương xứ Wales lo sợ cả vương thất sẽ bị Lorne kéo vào tranh chấp chính trị.[17] Tuy nhiên sự phản đối của ông đã bị nữ vương dập tắt. Năm 1869, bà viết trong thư gửi ông:

Điều mà con phản đối, mẹ cảm thấy hiển nhiên sẽ đem lại hạnh phúc cho Louise và sự hòa thuận, yên ổn cho gia đình ta. . . Thời thế đã đổi thay; thông gia với những nước ngoại bang lớn bị coi là ngọn nguồn rắc rối và lo âu, chẳng đem lại điều gì tốt lành. Còn gì khốn khổ hơn tình thế mà gia đình ta bị đặt vào trong chiến tranh với Đan Mạch và giữa Phổ với Áo?. . . Có lẽ không như mẹ, con không nhận thấy được hôn sự giữa các Công chúa của Vương thất và các Hoàng thân Đức nhỏ yếu (hay bọn ăn xin Đức theo cách lăng mạ nhất mà người ta gọi họ) bị chán ghét như thế nào. . . Về vị thế, mẹ thấy không có gì khó khăn; Louise vẫn như cũ, còn chồng con bé thì cứ giữ địa vị của mình. . . chỉ được xem như người thân trong gia đình khi chúng ta ở cùng nhau.[20]

Nữ vương quả quyết cuộc hôn nhân của Louise sẽ đem lại "huyết thống mới" cho gia tộc,[17] bởi tất cả các vương tử ở châu Âu đều có quan hệ họ hàng với nhau. Bà tin chắc việc này sẽ củng cố vương thất cả về mặt vật chất lẫn tinh thần.[21]

Lễ đính hôn và đám cưới

Công chúa Louise mặc váy cưới

Louise đính hôn với Hầu tước xứ Lorne vào ngày 3 tháng 10 năm 1870 khi cả hai đang ghé thăm Balmoral.[1] Lorne được mời đến Lâu đài Balmoral ở Scotland và cùng đi trên một chuyến xe với Louise, Đại Chưởng ấn, Nam tước Hatherlynữ quan của Nữ vương Victoria là bà Ely. Cùng ngày hôm đó, Louise quay về báo với nữ vương là Lorne "đã nói lên tấm chân tình của mình" và bà chấp nhận lời ông cầu hôn vì biết nữ vương đã cho phép chuyện hai người.[22] Sau đó nữ vương tặng bà Ely một chiếc vòng tay để ghi nhớ dịp đặc biệt này.[23]

Nữ vương cảm thấy khó lòng gả con gái đi. Bà tâm sự trong nhật ký là mình "thấy đau đớn khi nghĩ đến việc phải mất con."[22] Truyền thống hoàng gia đột ngột bị phá vỡ khiến nhiều người ngạc nhiên, đặc biệt là tại Đức. Trong thư gửi Vương hậu Phổ, Nữ vương Victoria cho biết người Anh không hề thích những hoàng thân xuất thân từ các dòng họ Đức đã sa sút, còn Lorne – "một người xuất chúng tại quê nhà" với "cơ ngơi sung túc" – thì "không hề kém cạnh về địa vị so với các dòng dõi nhỏ của Hoàng tộc Đức".[24]

Victoria để lại cho Louise một khoản tiền trả hàng năm một thời gian ngắn sau khi công chúa kết hôn.[25] Lễ cưới được tổ chức tại Nhà nguyện Thánh George trong Lâu đài Windsor vào ngày 21 tháng 3 năm 1871.[2][16] Dân chúng tụ tập bên ngoài đông đến mức cảnh sát phải lập rào bằng dây xích để ổn định trật tự.[16] Louise đội chiếc khăn voan cưới làm từ đăng ten Honiton do bà tự thiết kế và được mẹ cùng hai anh trai là thân vương xứ Wales và công tước xứ Edinburgh dẫn vào lễ đường. Nhân dịp đặc biệt này, chiếc váy tang màu đen quen thuộc của nữ vương được trang hoàng thêm bằng hồng ngọc và sắc xanh của ngôi sao Garter. Sau lễ cưới, nữ vương hôn Louise còn Lorne thì hôn lên tay nữ vương.

Cặp vợ chồng mới cưới tới Claremont ở Surrey để hưởng tuần trăng mật, nhưng do suốt chặng đường và tại các bữa ăn đều có mặt người hầu nên họ không thể trò chuyện riêng tư.[16] Nữ vương Victoria đến thăm con gái trong bốn ngày và liên tục làm gián đoạn đôi vợ chồng vì bà tò mò muốn biết suy nghĩ của con gái về cuộc sống hôn nhân. Quà cưới mà nữ vương tặng hai người là một chiếc bàn bằng gỗ phong, hiện đang được trưng bày tại Lâu đài Inveraray.[26]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Công_chúa_Louise,_Công_tước_phu_nhân_xứ_Argyll http://alberta.ca/history.cfm http://www.britannia.com/history/biographies/louis... http://www.fairmont.com/hamilton-bermuda/hotel-his... http://www.inveraray-castle.com/inveraray-castle-f... http://www.oxforddnb.com/view/olddnb/34601 http://www.paulfrasercollectibles.com/News/ROYAL-M... http://www.royalhistorian.com/spontaneous-moments-... http://www.timetravel-britain.com/articles/london/... http://data.bibliotheken.nl/id/thes/p073446130 http://paperspast.natlib.govt.nz/cgi-bin/paperspas...